Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012
"Bây giờ xin ở lại đây / Với đêm quạnh quẽ, với ngày hoang vu / Lên cao có dốc sương mù / Xuống sâu có lũng xuân thu vắng người... " Buồn buồn đọc lại mấy câu thơ của một người bạn thân, thấy thấm thía làm sao! Đôi khi ta thấy quanh ta có biết bao nhiêu người và có vẻ như ai cũng thân thiết. Nhưng rồi cũng có lắm lúc buộc phải nhận ra mình chỉ có một mình, nhất là khi mình phải trở về với chính bản thân để một mình đối diện với chính mình!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thơ hay ghê.
Trả lờiXóa:)
Hãy bình yên ...cho mọi ưu phiền trôi qua Zíp nhé !~
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaNgười bạn đó chuyên làm thơ lục bát từ năm 16 tuổi, đa số thơ của hắn đều đậm đặc một nỗi buồn cô độc Gà Giáp ạ.
Trả lờiXóaZip đang mong được như thế!
Giờ mới nhận ra điều này, có khi là muộn quá chăng...?
Trả lờiXóaKhông phải bây giờ mà là từ lâu tui đã nhận ra điều đó ông Sơn ạ.
Trả lờiXóaBiết nói gì giờ?
Trả lờiXóa...
Trả lờiXóaEm đã từng như vậy nên rất hiểu sự cô độc của anh ZIP.
Trả lờiXóaĐọc mấy vần lục bát , cứ nghĩ đến truyện Kiều . Buồn !
Trả lờiXóaSố phần mỗi người đã được định đoạt , hãy cố vui vẻ , nhẹ nhàng với cuộc sống anh à. Khi anh khỏe lại , anh sẽ rất vui , Seamiss bảo đảm như vậy.
Con người ta luôn phải đối diện cái một mình Zip à..Mọi mối quan hệ chỉ là một mảng sáng , đừng nên quá bấu víu vào đấy .
Trả lờiXóaGió lại luôn cảm thấy bình thường khi có những ngày, những lúc phải đối diện với cái bóng mình.
Cô đơn vốn là thuộc tính của con người. Càng cố thoát ra nó ta càng cô đơn đấy Zip
Chà , Zip bắt đầu triết lý .
Trả lờiXóaZip đã đọc cuốn " Trăm năm cô đơn '" chưa ?
Trả lờiXóaVừa này chị cũng muốn hỏi Zip y như BB :)
Trả lờiXóaDạ , con người sinh ra vốn dĩ đã cô đơn phải không chị ?
Trả lờiXóaĐọc TNCĐ xong thấy mênh mông cô đơn . Ám ảnh thiệt hén B ?
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaTuy anh Minh nói là không biết nói gì giờ nhưng cái comment này của anh cũng khiến em thấy vui.
...
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaĐồng cảm Lan nhỉ.
Trả lờiXóaMỗi người một số phận Seamiss nhỉ.
Trả lờiXóaZip vẫn nhớ Gió đã từng nói ở đâu đó rằng cô đơn là một thuộc tính của con người. Đúng vậy Gió ạ.
Trả lờiXóaCũng có vẻ triết lý chút chút Trụi ạ.
Trả lờiXóaZip chưa đọc Bb ạ.
Buồn thì lại làm một ve .
Trả lờiXóahình như khi đói diện với chính mình, thường thấy không hà lòng hả anh vè nhiều khía cạnh
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaĐang kiêng bia rượu Trụi ạ :)
Trả lờiXóaKhi đối diện với chính mình và nhớ lại những chuyện đã qua thì thường mình thấy không hài lòng về chính bản thân mình :(
Chuyện thường tình, mình đâu phải là thánh nhân tất nhiên có lỗi lầm. Quá khứ đã qua rồi mình là của thực tại, sống trong hiện hữu anh Zip nhé!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaQuá khứ đôi khi nặng trĩu lòng. Nhớ lại những chuyện trong quá khứ để bước tiếp trong hiện tại vậy!
Dạo này uống thuốc thường nhá, đừng bỏ quên cử nào sẽ bị lờn thuốc. Công việc hạn chế thươc lá đến đâu rồi?
Trả lờiXóaUống bia , tán mấy câu chuyện lăng nhăng với mấy người lạ ở quán , sẽ không còn tự hỏi :" Tại sao thế giới đông người ta chỉ thấy riêng ta" nữa . TMH vẫn thường như thế khi cảm thấy bất ổn.
Trả lờiXóaMỗi ngày vẫn đi uống thuốc ông Mắt Kiếng ạ. Còn chuyện thuốc lá thì tui vẫn không bỏ được. Không bỏ được nhưng cũng giảm đáng kể lắm đó.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaKhi bia bọt với những người bạn thân quen để tám chuyện lăng nhăng thì mình cũng cảm thấy bớt buồn tẻ lão Nghiện nhỉ. Tiếc là thời gian này Zip tui tạm thời không bia rượu được, chỉ còn cafe thôi.
trước mắt cứ giảm từ từ... sau này sẽ có một lần bỏ hẵn được, cứ thế mà làm ... giống mình ngày xưa.
Trả lờiXóaLâu lâu đọc thơ - cảm giác thật thư thả anh nhỉ, nhưng đừng để cảm xúc buồn chen vào anh nhé, hihi
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaBỏ hẳn thuốc lá thì cũng buồn ông Mắt Kiếng ạ. Mà thôi, cứ hạ hồi phân giải vậy, trước mắt thì cứ giảm từ từ vậy.
Trả lờiXóaBuồn không hẳn là một tâm trạng xấu Tèng ạ. Đời có buồn có vui, làm sao tránh được nỗi buồn khi đọc mấy câu thơ này!
Đã đến lúc Zip thấy thời gian trôi qua nhanh rồi
Trả lờiXóaBây giờ tui thấy hơi sờ sợ thời gian ông Chương ạ. Thấy hơi sợ vì chẳng biết "sẽ ra sao ngày sau"!
Trả lờiXóaNhất là những khi ốm nằm co ro ... buồn ôi là buồn, bạn bè quanh ta, những cuộc ăn nhậu, hát hò, những tiếng la ó nay còn đâu?
Trả lờiXóaChỉ còn tiếng: anh khỏe chưa? Ba ơi ba khỏe
Trả lờiXóaKhi đau bệnh phải nằm co ro mà bạn bè không một lời thăm hỏi thì chắc buồn lắm, lúc đó mới thấm thía cái sự đời Bom Teo nhỉ.
Càng già càng thấy cô đơn anh Zip hén !
Trả lờiXóaThuốc men thế nào , sức khỏe tiến triển tốt chứ .
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaHYN nói rất đúng, càng già càng cảm thấy cô đơn, cô độc.
Trả lờiXóaVẫn uống thuốc mỗi ngày Trụi ạ.
Thế là giỏi rồi , chắc chắn sễ khá hơn .
Trả lờiXóata luôn cảm thấy cô đơn giữa những người ta yêu mến,ko hiểu tại sao
Trả lờiXóaThế nên, đôi khi em nghĩ, niềm vui phải tự mình tạo ra, đừng chờ người khác mang đến , anh ạ. Không biết em nghĩ thế có đúng ko? :)
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaĐó là nỗi cô đơn thật sự!
Trả lờiXóaCó những niềm vui phải tự mình tạo ra VT nhỉ.
Xuân thu dưới lũng vắng người
Trả lờiXóaHè về mình trở lại nơi phố phường
Ngồi trong quán ngó ra đường
Cuộc đời nhộn nhịp,dễ thương cõi người.
Chị cũng nghĩ vậy.
Trả lờiXóaChẳng qua là người đang đau ốm thường thấy buồn và lẻ loi như vậy. Khi em khỏe, sẽ thấy vui lại thôi mà. Mau khỏe Zip nhé, uống thuốc đều đặn là giỏi rồi. Em là 1 blogger có nhiều bạn mà chị biết đó, và được bạn bè quí mến.
Bốn câu thơ của ông bạn hiền thật hay. Thích hai câu này "Ngồi trong quán ngó ra đường. Cuộc đời nhộn nhịp,dễ thương cõi người".
Trả lờiXóaEm vẫn "chăm chỉ" đi uống thuốc mỗi ngày. Hai tháng đầu tiên chắc cũng sẽ trôi qua nhanh. Từ tháng thứ ba thì được lãnh thuốc về nhà uống chị ạ.
Trả lờiXóa"Cô đơn vốn là thuộc tính của con người. Càng cố thoát ra nó ta càng cô đơn đấy Zip
Trả lờiXóa" Chac chi Gio noi la dung nhat !
Tui cung thuong xuyen thay co don !!!!!!
"Tui cung thuong xuyen thay co don !!!!!!"... Cô đơn, một tâm trạng đáng ngán nhưng ta phải chấp nhận vì nó là thuộc tính!!!
Trả lờiXóakaka a. zip ơi, không rành thơ .. nhưng nếu làm vài ly , mong sẻ hiểu tâm ý Anh hơn
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaKhi nào có thể thì làm vài ly hén.
Đi qua nhiều nỗi buồn, nhiều đớn đau, sau những khoảng lặng độc thoại, người ta mới nghiệm ra rằng, không ai thương mình bằng chính mình anh ạ. Những lúc cô độc, người ta thường hay khóc, khóc thương cho chính bản thân mình... Cố gắng lên anh!
Trả lờiXóaTrên đời không ai thương mình bằng mình thương mình cho nên mới có hai chữ "tự ái" (tự mình yêu mình, hiểu nôm na). Anh cám ơn Thi.
Trả lờiXóaVâng , dung thê ban a ...co nhung luc thât vui minh co thê quên hêt nôi buôn sâu kin o trong long vi chung quanh ta co rât nhiêu nguoi ban chân tinh ...thê nhung dên môt khoanh khoac nào dây , minh moi thuc su cam thây cô don , trông vang và ..luc bây gio minh moi cam nhân duoc ...do moi chinh là minh do ban oi !
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaNhững khi mình ngồi lại với chính mình thì cái cảm giác cô đơn, trống vắng mới rõ nét bạn nhỉ.